The Soda Pop
Trang chủ
Chào mừng các bạn đến với câu lạc bộ vui vẻ
CF

_Bác ạ, cháu có chuyện muốn nói…!!
Bà Thu mỉm cười, bà nghĩ chắc là chuyện của hai đứa này chứ gì.
_Có chuyện gì thế cháu…??
Hương cảm thấy không ổn, sao anh ta còn lôi cô lại làm gì, và anh ta định nói gì với mẹ nuôi của cô.
_Anh định nói gì hả, anh…!!
Hương chưa dứt lời thì Phong nói luôn:
_Bác ạ, cháu thích Hương, bác có thể cho chúng cháu đi lại để tìm hiểu nhau không…??
Bà Thu sung sướng quá, mà mỉm cười thật tươi, bà hài lòng xem ra kết quả này đã làm cho bà vui không ít.
Còn Hương mặt cô đã tái lại, cô đã vã hết cả mồ hôi, bây giờ cô phải làm sao đây, không lẽ lại đi bảo mẹ mình là cô đã có chồng, nếu vậy thì mẹ cô sẽ không bao giờ nhìn mặt cô mất.
_Mẹ đồng ý, mà hai đứa cũng nhanh lên nhá, mẹ mong chúng mày có một cái đám cưới, để mẹ còn bế cháu nữa chứ…!!
_Nhưng con không thích anh ta…!!
Hương hét lên, cô không thể nào chịu đựng được tình trạng này, cô nghĩ mình phải hét lên thì may ra cô mới thoát.
Phong kéo cô lại gần lòng mình, anh thì thầm:
_ Nếu cô mà còn hét lên như thế thì ta sẽ cưới nhau luôn, tôi sẽ bảo mẹ cô là cô đã ngủ với tôi ở khách sạn, và việc cô có chồng nữa chứ, thế nào…!!!
Hương im họng luôn, cô không ngờ anh ta là con người cơ hội như vậy, dám lợi đụng điểm yếu của cô, anh ta đúng là tên khốn kiếp, nhưng nếu mà mọi người hiểu lầm mình như thế này thì…. Hương đang hình dung ra cái kết cục bi thảm cho mình, chồng cô mà tìm được cô ở đây, anh ta đã căm ghét cô sẵn rồi, bây giờ anh ta lại biết cô có bạn trai, ôi khủng khiếp quá, anh ta sẽ giết chết cô mất, hu hu hu con phải làm sao đây hả trời, sao người lại lôi con vào tình huống oái oăm như thế này, mà tại sao cái tên chết tiệt này xuất hiện làm gì, tại sao……!!
Thái cũng kinh ngạc không kém gì Hương, chúng nó quen nhau khi nào nhỉ, rõ ràng là chúng nó vừa mới gặp nhau thôi mà, tại sao một thằng lạnh lùng và ghét đàn bà như Phong, chỉ mới gặp Hương có mấy lần mà đã thích rồi là sao, anh tròn mắt và há hốc mồm ra nghe đoạn hội thoại vừa rồi, không lẽ đây là tình yên sét đánh, hay thật, thế mà nó dấu anh.
Thái mỉm cười, vậy là thằng bạn thân của mình đã tìm được tình yêu cho nó, mà lại là em gái của anh nữa chứ, ôi thế thì còn hạnh phúc nào bằng, mình đang lo con Hương nó sẽ chết già vì cách sống khép kín của nó và cả cái thằng kia nữa, nhưng bây giờ thì mọi chuyện đã ổn, a ha, nếu chúng nó mà lấy nhau thì không phải mình làm anh của thằng Phong à, tuyệt quá.
Trong khi Thái và bà Thu ngắm đôi tình nhân trước mắt đầy hài lòng và mãn nguyện thì Hương lại đang rầu cả ruột, bây giờ cô đang vướng vào cái mớ bòng bong, Hương nghĩ chỉ còn cách mình đi công tác thật xa mới được, mà hình như bệnh viện có đợt khám chữa bệnh miễn phí cho mấy xã vùng cao, mình đăng ký đi luôn, tránh xa anh ta được ngày nào hay ngày ấy.
Còn Phong thì cảm thấy thú vị, xem ra từ nay con nhỏ này không yên với anh rồi, anh sẽ cho nó biết bắt anh phải đi tìm nó trong vòng gần hai năm là gì, anh sẽ cho nó nếm trải cái cảm giác chờ đợi và hận thù là như thế nào, nhưng mà em đừng lo anh sẽ trả thù em thật ngọt ngào, chúng ta cần tìm hiểu nhau hơn để còn kết thúc chuyện của chúng ta cho sớm, anh muốn mình có một cái kết có hậu, vì anh đã lỡ yêu em mất rồi.
Từ hôm đó Hương tìm mọi cách tránh mặt tên Phong, vì vậy Phong khó mà gặp được Hương, và anh cũng bận chuyện của công ty nữa nên không có lúc nào dảnh mà đi gặp cô được, nếu không thì cô có chốn đến nơi nào anh cũng tìm cho ra, hay là cô có không muốn thì cũng không được, vì tính của anh là như vậy mà.
Hương đang rất khổ sở, vì trái tim cô đã có hình bóng của Phong, nhiều lúc cô mong là nó không phải, nhưng sự thật thì không thể chối cãi, hay vứt bỏ nó đi được, đau khổ và buồn bã, cô tìm cách không gặp mặt anh, nhưng mà cô lại nghĩ về anh nhiều hơn, làm sao bây giờ, vì cô không muốn mình là kẻ phản bội ông chồng hờ của mình, cô có nên đi tìm hạnh phúc riêng cho mình hay không..??
Hôm nay cô lại tan ca muộn, kiểu này thì cô chỉ có nước đi bộ về nhà thôi, mà nhà lại xa như thế này, cô còn đang phân vân thì anh Tuấn tới, anh cười và bảo cô:
_ Em để anh chở em về nhà nhé, dù sao thì cũng đã khuya rồi…??
Hương còn chưa biết chả lời anh thế nào, thì Tuấn lại nói tiếp:
_ Đi mà, em đừng làm thế, anh chỉ là muốn đưa em về thôi mà cũng không được sao..??
Hương thở dài:
_Vâng, cũng đành vậy, em lại phiền anh quá…!!
Anh mỉm cười hạnh phúc, anh bảo:
_Em làm như vậy là ban phước cho anh đấy chứ, làm gì có chuyện phiền hay không phiền…!!
Hương lảng tránh ánh mắt anh nhìn mình, Hương bảo:
_ Mình đi thôi anh…!!
Tuấn gãi đầu, anh bảo:
_Ừ, mình đi…!!
Hương đang định bước lên xe, thì có người lôi cô lại, Hương giật mình, quay lai xem là ai, thì ra là Phong, Hương sợ quá co rúm lại, không phải anh ta bảo là cô không được lên xe và có quan hệ với những tên đàn ông khác là gì, chết cô rồi.
Phong nhìn Tuấn bảo:
_Cám ơn anh, nhưng tôi đưa bạn gái mình về được..!!
Tuấn sửng xốt, và mắt anh long lanh lên nhìn Hương rồi nhìn Phong, anh hỏi Hương:
_Có đúng anh ta là bạn trai của em không…??
Hương còn chưa biết trả lời Tuấn thế nào thì…
_Ưm……..!!
Phong hôn cô trước mặt Tuấn, còn Hương thì đơ ra không hiểu gì cả, chỉ có Tuấn là đau khổ, mặt anh tái lại, anh không ngờ mình là người đến sau anh ta, mà sao Hương có người yêu rồi, mà cô ấy không nói cho anh biết, làm cho anh hy vọng hão huyền, anh không nói gì cả, quay bước đi, anh cho nổ máy và lái xe đi.
Phong thấy Tuấn đi rồi, anh lôi cô lên xe của mình, anh thậm chí không để cho cô có thời gian mà cài dây an toàn, anh phóng xe như điên, anh không thèm bảo cô thế nào, nhưng mà anh nhếch mép lên anh cười, một tay anh lái xe, còn tay kia anh giật tay của Hương bóp mạnh, Hương đau quá, cô nhăn mặt lại nhưng anh không quan tâm, nhiều cú va đập làm cho đầu Hương xưng lên nhưng anh không còn để ý đến nó nữa, anh cứ thế mà lái xe như điên thôi…
Khi xe dừng lại, thì cả hai đã đi quá xa nhà rồi, anh bảo Hương xuống xe:
_Cô còn không mau xuống đi…!!
Hương bây giờ muốn khóc lắm, nhưng cô có nén nó lại, Phong bỏ mặc cô đứng đấy, anh đi gửi xe, Hương nhìn lên xem anh ta đưa mình đến đâu thì đập vào mắt cô là cái tên khách sạn Hồng Vi, Hương sợ quá, cô tự hỏi, anh ta đưa mình đến đây làm gì, không phải anh ta sẽ làm gì mình chứ, không được mình nên chuồn đi thì hơn.
Hương đang định quay gót thì Phong đã đứng chắn ngang trước mặt, anh hếch mắt lên nhìn cô hỏi:
_Cô định đi đâu à…??
Hương sợ hãi lắp bắp nói:
_Tôi…. tôi đi về…!!
Phong hỏi:
_Về đâu…??
Hương bực mình nói:
_Về nhà chứ còn về đâu…!!
Anh lắm tay lôi Hương vào, cô cố vùng vẫy, Phong quay lại bảo:
_Cô có im đi không, hay là tôi phải bế cô…!!
Mặc anh nói gì, cô cũng không sợ, vì đây là khách sạn mà, Phong làm thật anh bế cô lên, và đi thẳng vào trong mặc cho cô hét và đánh vào người anh, anh đi lên mà cũng không cần phải bảo họ như thế nào, vì đây là khách sạn nhà anh mà.
Họ cúi đầu chào anh, và tò mò nhìn xem cô gái mà anh bế trên tay là ai, anh đi thẳng lên lầu mà không cần thang máy.
Thấy mình đánh chán mà tên này không chịu buông, rồi bọn kia, họ cũng không có phản ứng gì, và gọi điện cho cảnh sát là sao, tại sao họ lại cúi đầu chào cái tên này, Hương khóc và van xin:
_Hu hu hu, Anh tha cho tôi đi, tôi xin anh đó, đừng làm thế này với tôi, tôi sợ lắm…!!
Phong không nói gì cả, anh lấy chân đá cái cửa phòng số 04 trước mặt, và bước vào.
Anh ném cô lên giường, và đi khóa ngay cửa lại, anh làm như thế đề phòng cô trốn, Hương chạy ra nhưng đã muộn,cô không có đường thoát, cô sợ quá, cố đứng thật xa Phong và chỉ mong anh không tiến lại gần mình.
Anh bỏ mặc cô ở đấy, anh cởi bỏ cái áo vét của mình ra và mắc lên ghế, anh đi vào phòng tắm.
Hương nhìn hành động của anh mà càng sợ hơn, cô thấy anh vừa khuất là chạy vội ra mở cửa nhưng anh khóa chặt quá nên cô không tài nào mà mở được, trốn ở đây bây giờ, hay là gọi điện thoại bảo cô bị bắt cóc, hu hu hu, con phải làm gì bây giờ.
Hương còn đang dối bời vì cô không làm gì thì Phong ra, anh quấn độc có cái khăn tắm quanh mình.
Anh nhìn cô và bảo:
_Em cũng nên đi tắm đi..!!
Hương trên khuôn mặt đã tái đi vì sợ quá rồi, cô run run nhìn anh hỏi:
_Anh…. anh muốn gì, tại sao anh lại bắt tôi vào đây…??
Phong khoanh tay lại, anh ngắm cô từ đầu đến chân, anh bảo:
_Sao cô không hiểu nhỉ, thế người ta đưa nhau vào đây làm gì…??
Hương tiện tay mình vớ lấy cái tách trà, cô thấy nó nhỏ quá, liền cầm lấy cái đèn bàn ở ngay đấy, cô đưa tay lên run run dọa Phong:
_Anh mà tiến tới gần tôi là tôi sẽ…!!
Hương run run nhắm mắt lại để ném khi thấy Phong đang đi đến gần mình, nhưng chỉ một động tác đơn giản anh đã tới trước mặt của cô rồi, anh nắm chặt lấy hai tay của cô rồi gỡ bỏ cái đèn kia ra, tiện thể anh ôm luôn cô vào lòng.
Hương bị ôm cứng đến nỗi cô không đẩy anh ra được, cơ thể của anh ta gần cô đến nỗi cô cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, người cô đông cứng lại, vì cô chưa bao giờ gặp tình huồng nào như thế trong đời như thế này cả.
Hương run giọng bảo:
_Tôi cầu xin anh đấy, vì tôi đã có chồng rồi…!!
Anh đẩy cô ra và bảo:
_ Nếu anh là chồng của em thì sao…???
Hương mở to mắt ra để nhìn, cô không tin vào tai mình nữa, chắc anh ta đang đùa cô chứ gì, làm gì có chuyện vô lý như thế được, nhưng nếu như phải thì sao, anh ta đã phẫu thuật mà, mình làm bác sĩ mình biết khi người ta phẫu thuật xong thì khuôn mặt cũng khác, không lẽ, Hương lắp bắp hỏi lại:
_Anh…. anh … anh là chồng tôi…!!
Phong nhìn cô say đắm bảo:
_ Lẽ nào em không tin…!!
_Tôi… tôi..!
Hương ngồi thụp ngay xuống đất, cô không còn chịu nổi nữa rồi, vậy ra anh ta là chồng của cô thật, thảo nào ngay từ lần gặp đầu tiên, khi nhìn vào ánh mắt của anh ta cô đã cảm thấy quen thuộc nhưng sao lại có chuyện lạ lùng như vậy được.
Cô khóc nấc lên, Phong thấy vậy thì xót xa anh bảo:
_Anh xin lỗi, nhưng anh không làm cách nào khác được cả, em sẽ không giận anh mà quay về với anh chứ…!!
_…………..??
Phong sốt ruột hỏi:
_Em nghĩ sao..??
Hương lau nước mắt, cô nhìn Phong nói:
_Tôi cũng không biết nữa…???
Anh nghe cô nói thì sợ hãi vội kéo cô đứng lên, nhìn thẳng vào mắt của cô và bảo:
_ Không lẽ em thích cái tên Tuấn kia và muốn bỏ anh để đi theo anh ta chứ gì…??
Mắt anh long lên, và môi anh mím lại, tay anh bóp chặt vào hai bả vai Hương.

Hương nhăn mặt lại vì đau, nhưng cô gắng gượng nói, vì bây giờ cô không phải chốn tránh nữa, cô cũng yêu Phong mà , ngày trước cô lo vì anh ta mà cô phản bội lại chồng cô đau khổ và dằn vặt nhưng nay anh ta lại chính là chồng của cô vậy thì cô còn lo gì nữa.
_ Tôi đã nói rồi, tôi chỉ coi anh Tuấn là anh trai thôi…!!
Phong mừng quá hỏi:
_Vậy tại sao em lại chưa trả lời anh là em có quay về với anh không..??
Anh nhìn Hương đau khổ hỏi:
_ Hay em không yêu anh, em ghét anh đến nỗi muốn chúng ta ly hôn..??
Mọi khúc mắc trong lòng Hương từ nay tan biến, cô thấy lòng mình thật thanh thản, cô không còn phải sợ hãi nữa, nắm chặt hai tay vào nhau Hương nhìn Phong bảo:
_ Anh đã làm cho tôi đau khổ, tôi căm hận anh,vì anh mà tôi ra nông nỗi này, hu hu hu, anh có biết là một cô gái bị bố ép lấy anh mà không biết mặt trong khi cô ta còn bao nhiêu ước mơ là tủi khổ lắm hả, anh có thấy có ai lấy chồng mà chỉ có mình cô dâu trong ngày cưới không, còn nữa, anh tưởng anh là ai mà hết lần này tới lần khác, anh bắt nạt tôi, anh còn đánh cả tôi nữa chứ, vì anh mà tôi phải đau buồn, không có lúc nào được vui cả, tôi ăn cũng không ngon ngủ cũng không được, tôi phải cố dấu mọi người thôi chào anh, chúng ta nên ly hôn đi cho xong, mà chả phải anh muốn như thế quá rồi còn gì, anh đi mà cũng có thèm bảo tôi thế nào đâu, tôi cũng không cần tiền của anh…!!
Phong nghe Hương mắng một hồi, anh hiểu nhưng mà ly hôn ư, nhất quyết là không, ngày trước vì anh muốn hành hạ Hương cho bõ ghét nhưng mà bây giờ anh yêu cô thế này thì làm sao mà sống thiếu Hương được, dù cô ấy có chửu mắng như thế nào, thì anh cũng quyết không bỏ cuộc.
Phong nắm tay Hương thật chặt, anh thiết tha nói:
_Anh xin em đó, anh yêu em nhiều lắm, nếu em mà bỏ anh thì anh chết mất…!!
Nhìn cái vẻ khổ sở cầu xin của anh làm cho Hương hơi thấy tội, nhưng mà chưa thấm vào đâu so với cô, cho anh chết ai bảo đối sử độc ác với tôi mà làm gì, cho anh nếm mùi đau khổ là như thế nào.
_Yêu hay không thì mặc anh, còn tôi phải về…!!
_ Hương, anh xin em mà, đừng như thế có được không, cho anh một cơ hội đi…!!
Nghe cái giọng trẻ con của Phong, làm cho Hương phì cười, đó là nụ cười hiếm hoi của cô, cô cười hạnh phúc, đó là nụ cười đẹp nhất, cuộc đời cô cứ tưởng là mãi chìm trong bóng tối nhưng không ngờ, nó lại tươi sáng trở lại rồi.
Phong thấy Hương cười thì anh mừng lắm, anh thở phào nhẹ nhõm, cô ấy mà bỏ anh đi thật thì anh chỉ có nước đi chết, anh không muốn mình chìm vào đau khổ nữa, anh ngơ ngẩn ra mà ngắm Hương cười, nếu biết hạnh phúc mà làm cho cô ấy cười như thế này thì sao anh lại ngu ngốc như thế nhỉ, sao anh lại bỏ phí mất bao nhiêu thời gian vì những chyện không đâu, anh tự nhủ mình sẽ làm lại từ đầu, và bây giờ anh sẽ trân trọng những phút giây ở bên cô ấy.
Anh ôm lấy Hương vào lòng mình, anh hạnh phúc hít lấy mùi tóc và cơ thể của cô, anh nghĩ không còn là mơ nữa, mà cô ấy thật sự trong vòng tay anh, anh không phải dùng thân phận của người khác để ở bên cô ấy nhưng mà sao cô ấy dám lên xe của thằng cha Tuấn kia nữa thế nhỉ…??
Tuấn đẩy Hương ra anh trừng mắt hỏi:
_Chẳng phải anh đã dặn em là không được lên xe của thằng cha đó rồi, sao em còn cãi lời anh là thế nào hả..??
Hương bực mình nhìn Phong nói:
_Anh có độc tài quá không hả, chẳng lẽ anh bắt tôi đi bộ về, và nếu em gái đi nhờ xe của anh trai, anh cũng không cho…??
_ Không được, ngay cả như thế cũng không được, từ mai trở đi anh sẽ đón em và chúng ta sẽ đến đây sống…!!
Hương nghe Phong nói mà đỏ mặt, cô bối dối nói:
_Ai nói là tôi sẽ về với anh mà anh bảo chúng ta là thế nào…??
cái ông này thương người ta mà đọc tài wá nhưng nhờ vậy mới kiềm đc con ngựa háo đá như hương chứ
mợi việc đc sáng tỏ rồi vui wá ,giờ đến lược hương hành ổng mới đc cho bỏ ghét dám đáng con gái người ta
Phong nhìn Hương nồng nàn anh bảo:
_ Kể cả có bắt cóc em anh cũng làm, à mà anh quên chưa báo cho em, mai bố sẽ lên đây, có cả cái Hoa nữa, hình như nó lên đây để gặp em và mời em dự đám cưới của nó..!!

Trang 12
Liên Hệ Admin
» ĐT: 01666918587
» Email: NguyenKhanhsl1997@gmail.com
» FaceBook: 
Nguyễn Khánh 
© 2012 Tạo lập bởi Nguyễn Khánh™
Tags: http://clubfunnysl.wap.sh/trang11nuocmatsaobaccuc
SEO : Bạn đến từ :
U-ON
C-STAT